kiến trúc Paris nhìn từ trên cao - Pháp
Sau bao ngày thông dông ở Thụy Sỹ mình cùng với các anh/chị đồng nghiệp sang Paris ...ôi cái cảm giác mà chỉ vài tiếng đồng hồ nữa thôi là mình có thể chạm mặt tình yêu của mình mới lạ làm sao !!! nó tuyệt diệu biết chừng nào ...ngày nào mình cũng face to face online , mình nhìn qua tivi , qua internet mà chẳng thể đến được với nhau vậy mà chỉ còn một chút nữa thôi , một chút xíu nữa thôi là sẽ vỡ òa sung sướng
...bạn thân hay hỏi vậy kết cụộc là mày yêu Paris pháp hay yêu effel hay yêu dòng sông Saint ???
câu trả lời là tôi yêu tháp effeil nên tôi yêu nước pháp tôi yêu ngôn ngữ pháp và cả dòng sông Saint và những gì thuộc về nó giống như khi mình yêu một ai đó thì mình yêu luôn quốc gia của họ và những gì thuộc về họ vậy mà...
Tàu đi Pháp là tàu cao tốc với vận tốc 250 km giờ nên từ thuy sỹ đi Paris chỉ 3g đồng hồ thôi, yên vị vào chỗ của mình rôi bắt đầu chờ đợi , tàu chạy rất nhanh nhưng sao 3 giờ đồng hồ nó dài như thế kỷ :(
cuôí cùng rồi thời khắc mà tôi chờ tôi mong cũng đến , Nhà ga Paris đón tôi với một cảm giác thật bừa bộn, người quá nhiêù quá chộn rộn sao mà ngột ngạt đến vậy Paris là đây sao ?!
ra khỏi nhà ga , rảo mắt nhìn khắp lượt, Ngày tôi gặp mặt người tình trong mộng của tôi là một ngày chiều Paris lạnh với cái mưa lất phất , không khí bốc mùi nước tiểu , bác tài người pháp xức nước hoa thơm như múi mít , đi đâu cũng thấy treo bảng "coi chừng móc túi " ....cảm giác hụt hẫng chơi vơi...........
đường xá cũng đầy bụi, người người tấp nập dân nhập cư rất đông đi đâu cũng thấy người châu phi đen đúa , ăn xin ngôi tại cửa nhà ga , nhà cửa kiên cố cũ kỹ được xây dựng bằng những tảng đá lớn chắc chắn hơn một ngàn năm sau chắc cũng không cần phải sữa chửa , hay lo sẽ bị sập.
người thụy sỹ nhẹ nhàng yêu thiên nhiên nên đi đâu cũng thấy hoa và một màu xanh mướt nhưng đến Paris chẳng thấy hoa , cây bên đường thì cũng như Sài gòn , trên đường tượng được trưng bày khắp nơi, phố xá kiên cố nhưng chật hẹp , nhà cửa chắc chắn nhưng khô khốc ...
Trong tâm trí tôi người pháp galang hết chỗ chê , lãng mạn nhất thế giới nhưng đó chỉ là trong mơ thôi thực tế chẳng phải vậy , vào mua hàng sếp hàng thấy họ vượt rào nhào lên phía trước .ohhhhhh đây có phải là sự thật ? hy vọng họ chỉ là dân nhập cư mang quốc tịch pháp !, người pháp kiệm lời.
Cảm giác đã bất đầu dao động , sau bao đêm nhớ và thao thức vì Paris nhưng chạm mặt nhau rồi thấy bâng khuâng lạ ! đây không còn là mơ .
Đến tháp effel , ôi tháp effiel sừng sững đứng đó , vậy là gặp nhau rồi nhé , ôm một cái nào , sờ một cái nữa nào , lên tận bên trên vào trong lòng effel ,cảm giác thật tuyệt !
Tôi vượt đường xa để gặp gỡ người yêu mà không gian và ngoại cảnh tác động nhiều quá xém chút tình yêu tan vỡ cũng may là tháp effel không làm tim tôi vỡ vụng ,
lên trên tháp nhìn xuống Paris mới thấy thật bao la , lãng mạn (chỉ là nhìn thôi nhé ) kiến trúc pháp tại Paris không có kiến trúc cao tầng ngoại trừ effiel , làm cho effel bao la sừng sững , hít một bầu không khí thật sâu , đứng giữa không gian với tình yêu của mình bên cạnh thấy thế giới này chỉ có mình và tình yêu của mình, vậy là mãn nguyện rồi ít nhất effiel không làm mình thất vọng với lân gặp gỡ đầu tiên .
chia tay effiel chẳng biết bao giờ sẽ gặp lại nhưng như thế đã mãn nguyện rồi , vậy mới thấy " tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ đời mất vui khi đã vẹn câu thề" cứ yêu đi nhưng đừng cươí để tình mãi vẹn tòan và mãi là miền ký ức đẹp .
sông sain lại là một điểm lãng mạn nữa của nước pháp , mình cứ tưởng tượng đến pháp rồi mình sẽ ngồi thuyền dạng xuồng đi dọc theo dòng sông saint,chầm chậm nhâm nhi rượu pháp , rồi nhìn ngắm nhà thờ đức bà ,các kiến trúc cổ dọc 2 bên bờ sông và tình yêu effel đưng xa xa tráng lệ đằng kia soi bóng xuống dòng sông saint thơ mộng .......ôi tuyệt vời khi nghĩ đến cảnh tượng ấy nhưng đời không như là mơ .......:(
sau khi sắp hàng mõi mệt và có nhiều người vượt rào để được xếp hàng trước họ nhốt xuống thuyền dạng có mui giống tàu cánh ngầm nhưng 2 bên không có kiếng thế là nổ máy bắt đầu chạy , máy nổ ầm ầm , hơn trăm người người ngồi với nhau như ngồi trên máy bay hay ngồi trên tàu cánh ngầm đi vũng tàu ....hichic , eo ôi lãng mạn còn đâu :(
Sống trong cuộc sống thì không nên mong đợi nhiều quá để khỏi phải thất vọng và tự mình làm tổn thương mình cho những kỳ vọng của chính mình nên lời khuyên là cứ nên nhẹ nhàng nhẹ nhàng để hưởng thụ , nếu lấy thật nhiều cát bỏ vào tay rồi siết chặt lại càng cố siết thì càng mất nhiều hơn cát theo ngón tay lọt hết ra ngoài nhưng nếu cứ nhẹ nhàng nhẹ nhàng bỏ cát vào tay rồi từ từ chắp nhẹ 2 bàn tay vào nhau cát sẽ nằm yên trong đó , hạnh phúc cũng nằm yên trong đó ......
Chia tay nước pháp chia tay Paris và tháp effel , mong ước của mình đã toại nguyện còn một nơi nữa mình cũng ước được một lần được đến nhưng chờ xem God có cho mình đến đó không !
No comments:
Post a Comment